Thuốc Lào kể chuyện Hà Huy Sơn
Thursday, September 21, 2017
Kể chuyện Luật sư “xôi thịt”
toàn thua Hà Huy Sơn bạn cậu cho mấy thằng rận chủ vỉa hè nghe, bọn nó khâm phục
lắm lắm cái tài hiểu biết của cậu. Về đến nhà, tiếng tăm đồn xa, có bao nhiêu
là tin nhắn hỏi thăm rồi đặt vấn đề phỏng vấn này nọ kia. Rồi không ít người
quan tâm, thắc mắc hôm qua cậu có đi bú với lão “xôi thịt toàn thua bạn cậu
không”. Phức tạp quá!
![]() |
Đá bia thôi a ơi |
Tối nay, đi nhâm nhi cà phê
thuốc lào, cậu suy nghĩ mãi, thôi thì chiều lòng mọi người, cậu xin trả lời
chung cho tất cả bằng hữu gần xa và cả đám dân chủ vỉa hè lẫn các anh các chị mồm
vuông mồm méo câu chuyện của cậu ngày hôm qua. Mọi người chú ý lắng nghe!
![]() |
Oai kịch khung rồi, đi đá bia đi anh ây |
Hôm qua, cậu vật vờ quán cà -
lào vỉa hè chờ xử xong tòa chú Oai để mời anh Sơn bạn cậu đi bú, cơ mà nắng to,
dặt dẹo chờ anh ấy xong việc lâu quá nên cậu giao nhiệu vụ cho đứa cháu canh ở
cổng, chờ tòa xong thì đón anh ấy rồi gọi cậu đi bú, chứ cậu cũng đoán, anh
“xôi thịt toàn thua” bạn cậu cãi lâu nhưng chắc vẫn kịch khung (kết quả thì các
anh các chị biết rồi, thắng thế éo nào được, cái biệt danh nó nặng như sao quả
tạ, thay vận đổi đời khó lắm).
11h hơn, thấy đứa cháu gọi:
Chú, bạn chú có phải ông béo béo, trán cao, mắt trố, lác lác, tóc bồng bềnh,
đeo cái túi đen không?
- Tao biết đ** đâu được ổng
đeo túi gì? Nhưng mày cứ thấy cha nào béo, lùn, mắt lác lác, mặt gian gian, thất
thểu, bơ phờ, xơ xác thì đón!!!
- Dạ dạ, cháu bắt được đây rồi!
Khoảng 30 phút, không thấy thằng
cháu gọi lại, sốt ruột định bốc điện thoại lên thì thấy nó phi đến quán, mặt hớn
hở!
- Bạn chú đâu mà mày đi một
mình?
- Dạ! Bạn chú, ổng đi rồi!
- Ơ, tao bảo mày đón ổng đến
đây bú với tao, sao để ổng đi?
- Thì cháu kể cho chú nghe.
Cháu nhận diện đúng ổng như lời chú tả, béo, lùn, mắt lác lác, mặt gian gian,
thất thểu, bơ phờ, xơ xác. Cháu hỏi ổng có phải luật sư Sơn không, thì ổng gật
đầu. Rồi ổng hỏi
- Mày có đi xe ôm không?
- Có! Nghề tôi mà! Chả hiểu sao, quen nghề, cháu đáp luôn, rồi
cháu bảo Chú đang chờ cháu đưa ổng đến thì ổng lại hỏi.
- Thế đi có lấy tiền không?
- Chứ không lấy tiền thì cạp
đất mà ăn à, hỏi ngu, chạy xe ôm miễn phí chắc?
- Thế đi từ đây ra Bến xe bao
tiền?
- Trăm bạc đi, nắng nôi thế
này.
- 50k đi, trăm đắt qua.
- Thôi thì 50 cũng chơi, nắng
còn về nghỉ.
- Mà này, nãy bác cãi thắng
hay thua?
- Tao bảo thằng Oai không có
tội, tòa bảo có. Tòa xử rồi, tao cãi thế nào được. Kệ mẹ nó! Thắng thua quan trọng
gì? Chạy nhanh ra bến còn kịp xe.
Thế là ra bến xe, lão bo cho
cháu 2 chục là 7 chục, choi như công đợi cả buổi. Hết! Chú không tin cứ gọi hỏi
ổng, chắc ổng còn về kiếm chác vụ nào nữa chứ không ở lại đi búi được với chú
đâu! Hết!
Đấy , cậu chuyện có thế thôi.
Sơn bạn cậu, như lời kể của thằng cháu xe ôm, lướt nhanh và gọn lắm! Tòa xong
coi như xong, quan trọng gì đâu, xong là lướt thôi, về Hà Nội còn kịp biên tút
này nọ câu lai!
Đấy, kính các anh các chị các
bạn các em nghiên cíu! Cậu chém gió với đám bạn đã. À, có cái đứa nào tranh thủ
vẫn chụp được cái ảnh thằng cháu cà khịa lão Sơn “xôi thịt” bạn cậu đi xem ôm
đây! Hehe.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment